Vương Hi Chi


Vương Hi Chi (chữ Hán: 王羲之; 303 – 361)

Vương Hi Chi (chữ Hán: 王羲之; 303 – 361), tự Dật Thiếu (逸少), hiệu Đạm Trai (澹斋), nổi danh là nhà thư pháp đại tài của Trung Hoa với tác phẩm Lan Đình Tự, được người đời sau phong tụng là Thảo Thánh với lối chữ bay bổng, mềm mại, tinh xảo.
Vương Hi Chi nguyên người gốc ở Lâm Nghi – Lang Da – 琅琊临沂 (nay thuộc Sơn Đông), sau chuyển tới Sơn Âm – 山阴 (nay thuộc Thiệu Hưng – Chiết Giang)

Ông cùng với con trai của mình là Vương Hiến Chi đã tạo nên một thời kỳ hoàng kim cho lịch sử nghệ thuật Thư pháp Trung Hoa.

1 nhận xét: